[Căn bệnh Leo tái phát] Sợ ai đó nghĩ gì về mình

Căn bệnh quái đản này cứ tái phát làm Leo chóng mặt hoài. Tim Leo đập tốc độ không kiểm soát, mặt mày tái mét, môi cứ lắp bắp như ai đó chuẩn bị ăn thịt. Đi lúc nào cũng lấm lét dè chừng. Ai hỏi gì cũng lắc đầu… là hình thái của bệnh “Sợ lắm ai đó nhìn mình”. Leo bị mất tự tin trong cuộc đời. Chỉ có một phương cách Leo làm cho cái mặt dày này đi. Mỗi lần sợ, mặt dày thêm mấy cm. Dày thét mặt Leo to hơn cái mình. Lúc đó Leo cảm thấy mình đẹp troai hơn, tự nhiên tự tin hẳn ra.

Với căn bệnh này chắc hẳn ai đó cũng bị bệnh. Bạn nào không bệnh thì được gọi là người cực kì tự tin trong cuộc sống. Chứng này càng hiện đại càng bị nặng. Leo thật đau khổ khi nó đeo đuổi chừng hai mươi mấy năm.

Ai đó quan tâm đến bạn một cách cường điệu?

Nhớ lần hồi nhỏ, mỗi lần anh chị con Dì 2 ở Nha Trang về nhà ngoại là Leo điệu hết chỗ nói. Tối đó là tranh thủ học qua loa cho xong, . Má có hỏi sao học bài lẹ zậy. Leo kêu mai không có môn chính má ơi, mấy môn không có dò bài cũ. Mà trong lòng nôn nao xuống bày trò với ông anh họ. Do được cái hợp tính, nên “ríu rít “suốt! Ông anh thường đem đồ chơi về, chị thì đem truyện Đôremon nên ngồi học là điều quá sức tưởng tượng.

Tối đó Leo lục trong tủ đồ lấy quần áo đẹp nhất  – chắc bộ đồ tết năm đó. Tắm gội sạch sẽ, hát nghêu ngao! Sau đó bỏ áo trong quần cho lịch sự. Tóc chẻ mái rưỡi, kéo dựng ngược lên cho ló cái trán sáng sủa. Má bảo vậy mới ngoan, nhìn có văn hoá! Lúc đó Leo dạ dạ chớ biết có văn hoá là cái gì…

Thời ấy mỗi lần soi gương sau khi tắm, Leo nghĩ:

“Mình lớn rồi mà. Mình biết hết rồi. Ba má cứ la mình còn nhỏ không biết gì hết!”. Leo luôn khẳng định mình là người lớn. Leo tỏ vẻ nghiêm trọng một lúc chán chường rồi tự mỉm cười mình trong gương. Cảm thấy đẹp trai, đứng đắn là lấy chiếc đòn dông ra chạy mất hút.

Xuống lần nào Dì 2 khen nay lớn đẹp trai dzữ ta là cười tít mắt. Mà hồi nhỏ biết để ý ăn diện rồi, với lại sợ anh chị chê mặc đồ không đẹp, vì anh chị da trắng, hồng hào, mặc đồ sành điệu đẹp phết. Chả bù cái làn da bánh mật, nhem nhẻm của Leo. Leo thường suy tư lắm. Leo phải đẹp, hoặc đẹp vừa phải chứ không có xấu. Lòng Leo lúc nào cũng nơm nớp sợ ai đó nghĩ mình xấu và không “đứng đắn”.

———*****———

Một kỉ niệm tiếp theo năm lớp hai. Trong một buổi học nhạc. Cô giáo hỏi trong lớp ai biết hát bài này không. Leo nhanh nhảu giơ tay liền. Vì bài này hồi nhỏ Dì Tám chỉ mình. Leo nhớ bài đó là GÀ GÁY.

Con gà nó gáy te lé tè le rồi ai ơi, gà nó gáy te lé tè le rồi ại ợi“! Bài hát câu từ với giọng điệu chính xác. Cái lũ bạn nghe từ té le tè le mắc cười làm ào ào trong lớp nói Leo hát bậy. Sau này ra lớp là kêu Leo tè le. Chọc đến nỗi Leo muốn quánh lộn và khóc hụ hụ dưới gốc cây. Mà càng hung hăng thì tụi nó là nó càng chọc. Leo ấm ức lắm. Mấy đứa hùa chọc Leo toàn chắc thịt, to xác. Nên Leo biết thân phận – chịu đắng nuốt cay. Từ đó, mỗi lần học nhạc Leo lên hát là lũ quỹ đó cười, Leo tè le có gì hay, truyền cảm hứng tụi nó thích cười nỗi đau của Leo thế không biết. Leo tự ti khả năng hát của mình qua nhiều năm. Mà Leo rất thích hát, hát trong phòng tắm.

tre thieu tu tin

Lên cấp hai, ba Leo không cho cắt tóc kiểu . Thời đó thịnh hành mấy Ụ Pa; Ộp Ba gì đó. Tóc phải dài xuống ót, để mái xéo che nữa con mắt, vuốt keo tạo sóng,  đóng mặt lạnh tanh, gờm gờm mới là con trai đích thực – còn gọi là hót boi lạnh lùng. Mấy nàng thấy là hỏi han cái chỉ cần mỉm cười không lố là anh đó lên danh hiệu hot boy của khối, của năm, của quý…

Còn Leo hớt kiểu cổ điển. Mỗi lần xuất hiện hình dạng xuống tóc là bọn nó kêu Leo đồ ngáo. Leo mặc cảm hoài!

Vâng và vâng, kể ra thì nhiều chuyện lắm! Leo luôn nghĩ mình không ra gì, giọng mình như vịt đực, mình không đẹp trai, cái áo của mình không đẹp so với lũ bạn. Phong cách mình nhà quê, nhìn tởm…

Chính vì những trò đùa vô tình kia làm cho một cá thể như Leo bị nhiều lần trầm cảm. Lâu ngày, cục tự ti to dần ra.

Nhưng kì thực ai mà quan tâm Leo đã mặc gì, Leo sói chán không (sáng chói), Leo có mấy cái mụn, da Leo đen hoặc trắng quá, Leo có giàu hay nghèo…

Túm lại, chỉ là sự sáng tạo trong não Leo ở cao quá. Toàn suy nghĩ mà người khác không chủ tâm vào những gì mình nghĩ. Đó là sự nghiên cứu tâm lý và đa số mọi người gặp phải. Nên Leo đã tự tin hơn từ dạo ấy.

Cách tự tin

Cách vượt qua những nỗi sợ đó, bạn phải đối mặt và trong đầu tự tin những gì mình có. Chuyện này không dễ để thay đổi. Leo cứ cố gắng làm những điều không thích mỗi ngày: gọi điện cho sếp, đi học gặp giáo viên. Cuối tuần vào các chỗ đông người để Leo quen cảm giác và lỡ cặp mắt ai đó có nhìn Leo là Leo ưỡn bụng điệu bộ tự tin bước tiếp.  Hoặc tư duy nghĩ cái gì đó như thể mình có được. Giống như Leo mặc cái áo hồng hình hoa sặc sỡ đi vào trung tâm thương mại. Leo mắc cỡ quá nhưng Leo chấn chỉnh tâm trí: “Mình có phong cách đờn ông phong cách sáng sủa”. Vài giây Leo tự tin liền.

Leo Hát (H)

Share: